Hôm rồi về quê thăm thằng con trai. Đến tết cậu chàng tròn trèm 3 tuổi, thông minh, trí nhớ tốt, dẻo miệng, chúa hay hỏi ,chỉ có điều nhút nhát và cực bướng.
- Chú là ai vậy ba ? , Trả lời : Là bạn của cô Ba , con.
- Chú đem gì vậy ba? , Trả lời : À, chú đem chuối đến cho cô Ba .
- Sao chú cho chuối ,ba? , Trả lời : Ừ, thì chú làm chung thân với cô Ba nên cho đồ cô Ba, giống như mai mốt con có bạn thân con cho bánh bạn vậy.
- Nhà chú đâu ,ba ? , Trả lời : Ba không biết , chắc cũng gần đây.
- Sao chú biết nhà mình, ba, Trả lời : Ừ thì cô Ba chỉ , với lại chú tới nhiều lần nên biết nhà.
- Ba, chừng nào chú về? , Trả lời : Chừng nào chú nói chuyện với cô Ba xong ,chú về.
.....
Tất nhiên thằng bé chưa chịu dừng ở đó, nhưng bất chợt tôi ...phát hiện ra những câu hỏi của nó vô tình trúng bon vào công thức vỡ lòng 5 W + 1 H cơ bản dành cho việc viết tin của cánh nhà báo.
Who (Ai)? -What (Cái gì)? - Where (Ở đâu)? - When (Khi nào)? - Why ( Tại sao)? và How ? (Làm thế nào).
Hóa ra thằng bé có ...tố chất làm báo, mới nứt mắt mà đã rành 5 W+1H thì không có gen viết lách là gì? Thật ra mọi cô cậu nhóc ưa hỏi đều có thể hỏi người lớn vanh vách công thức 5W + 1H tương tự, nghĩa là mọi đứa trẻ đều có máu báo chí.
Bật cười , nghĩ cho vui thế thôi , ai chứ thằng con tôi dù thao thao 5W + 1H ,nhưng lại phạm một nhược điểm chết người của nghề báo là....nhát gan. Thiếu gan, không có dũng thì làm báo nỗi gì !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất mong bạn cho nhận xét