26 tháng 1 2014

Mùa xuân đi trùng tu "cái gốc"


TTC - Một trong những việc cần làm ngay của mấy ông trong những ngày trù bị đón tết là hớt tóc. Cái mới luôn được chào đón vào những ngày xuân bởi nó mang lại một xê-ri hy vọng đổi xế, đổi ghế, đổi nhà, đổi đời… ai cần cái nào mơ cái ấy.
“Trẻ hóa” cái đầu
Bởi vậy nên bận gì, bét nhất đến chiều ba mươi tết là mấy ông phải xin cái hẹn với tiệm hớt tóc (có khi phải gọi điện hẹn trước vì quá tải). Mấy tiệm hớt thường kiêm luôn cạo râu, lấy ráy tai, tỉa lông mũi, nếu ưng thì khách sẽ được phục vụ trọn gói dịch vụ “giá trị gia tăng” gội đầu,mát-xa, tẩy mụn, nhổ tóc sâu, nhuộm tóc. Nhiều ông thường ngày đi hớt tóc mà nghe cô cậu “kỹ thuật viên” tư vấn tẩy mụn là sừng sộ: “Mấy chục tuổi đời, mặt dày như cái thớt, mụn mọc sao nổi mà tẩy?”, nhưng năm mới tết đến thì đề nghị này lại nghe hợp lý: trước là tẩy trần cặn bã, tế bào da chết, sau là phong quang mặt mũi lấy hên, năm mới nở mày nở mặt.
Ngoài khoản mụn, mấy ông sồn sồn còn được tiếp cận một dịch vụ “cưa sừng làm nghé” hấp dẫn khác: Nhuộm tóc. Mục này rất dễ rù quến những ông đầu hai thứ tóc bởi nó đánh trúng điểm yếu thiên bẩm “sợ làm người cao tuổi” khi người ta có tuổi. Chỉ cần mấy câu tỉ tê kích cầu: “đầu chú muối nhiều hơn tiêu, nhuộm đi, nửa tiếng là trẻ lại mười tuổi, tha hồ mấy em gọi chú bằng anh” là lắm ông xiêu lòng.
Làm mới nhân diện đón xuân là nhu cầu chính đáng, chỉ hiềm vì nó mà nhiều ông phải ngậm đắng nuốt cay vì lỡ “giao trứng cho ác”. Lợi dụng lúc khách hàng lim dim, nhiều bác phó cạo xấu bụng chơi dầu gội hàng chợ, thuốc nhuộm Hồng Kông bên hông Chợ Lớn, rồi nổ um trời hàng hiệu đắt xắt ra miếng hét giá trên trời. Nhiều ông nghe lời đường mật gật đại trọn gói dịch vụ, cái nào cái nấy xoèn xoẹt cho có, nhưng đến khi nhận “biu” tính tiền mới té ngửa đắt gấp mấy chục lần ngày thường. Mất tiền mà sản phẩm xứng đáng thì chẳng việc gì phải xoắn, ngặt nỗi, viện cớ ngày tết khách đông, nhiều nhà tạo mẫu tóc chơi bài ẩu. Quí ông bị thợ “chơi” thuốc nhuộm dởm, chỉ đẹp và bóng vài ngày, đến chiều mùng hai là đã bắt đầu lộ “lỗi hệ thống” nham nhở đầu, mình, gốc tóc mỗi chỗ một tông màu. Có ông gặp phải tay ngang, chủ quan không “nghiệm thu công trình” kỹ, mãi tới sáng mùng một soi gương chuẩn bị đi xông đất mới cay đắng nhận ra hai cái “bát” bên thấp bên cao!
Tốn tiền mà lành lặn, đi sao về vậy vẫn còn hên. Nhiều ông sau đợt trung đại tu cái đầu ăn tết rồi rước bệnh vào người, nhẹ như dị ứng dầu gội, gel tẩy, thuốc nhuộm, nặng thì thành “sát thủ đầu mưng mủ”, viêm da, viêm chân lông, viêm tai giữa. Thảm nữa là mấy ông bị chú phó cạo… lấy sẹo trên mặt coi như đi tong mấy ngày tết vì lo đứng lo ngồi bị SIDA.
Dù sao, ngày xuân đi hớt tóc cũng là một cái thú. So với những tai bay vạ gió đã kể thì đa phần các ông đều công nhận hớt tóc đón xuân bao giờ cũng “phê” hơn ngày thường.
Gia cố “bộ xay xát”
Lời khuyên kinh điển của mọi nha sĩ là kiểm tra nha khoa định kỳ, ít nhất mỗi “lục cá nguyệt”/năm. Bấy nhiêu cũng chẳng bỏ bèn, vậy mà tình thiệt hỏi kỹ chẳng mấy ai bảo đảm chỉ tiêu. Lý do muôn thuở vẫn là “hổng có thời gian” kèm tật xấu coi thường sức khỏe răng miệng.
Răng - một tập thể cơ quan trọng yếu, cứng cỏi, vừa có tiếng có miếng. Miếng đã rõ: chủ ăn gì là bộ xay xát xơi trước rồi mới đến bộ đồ lòng. Tiếng rõ chẳng kém: mở miệng phun châu nhả ngọc thì hàm răng ăn nói trước, lỡ mất một vị trí “hàng tiền đạo” hẳn ai cũng cảm được sức nặng của sự trống vắng. Nhiều gia chủ để cho sâu răng, viêm lợi, scorbut (chảy máu chân răng do thiếu vitamin C) âm thầm diễn biến đến khi phát hiện thì nội tình đã bí bét.
Nhiều người nghĩ kiểm tra nha khoa chỉ là việc soát xét giàn răng mà quên các bác sĩ bộ Nha còn lãnh ấn tiên phuông chăm sóc nướu răng, vòm miệng và các vấn đề phát sinh. Bệnh của nướu, lỡ mệnh hệ gì còn tệ hơn việc còn mất một cái răng, có khi toi cả hàm (tụt lợi). Một mục hệ trọng khác là hơi thở miệng. Bất kỳ ai, sểnh một tí là hơi thở từ “cửa khẩu” sẽ làm khổ cái mũi của người đối diện ngay. Mấy ông “ống khói tàu” càng cần nhín chút thời gian thăm hỏi nha sĩ, không chỉ với vấn đề “văn thể mỹ” (hàm răng ám khói, hôi miệng kinh niên) mà cả cơ hội sống còn như ung thư vòm họng, thanh quản…
Y học đang đưa vào diện tình nghi mối tình thâm giữa sức khỏe răng miệng và bệnh tim, bệnh “trên bảo dưới không nghe” của các ông và xa hơn là cả tuổi thọ. Không khó nhận ra dân ta không quan tâm chăm sóc “sức khỏe nụ cười”. Mỗi đêm cứ nhìn trên TV là thấy không ít những nhân vật được phỏng vấn (có cả nghệ sĩ và quan chức) với bộ răng xỉn màu, ám khói, xộc xệch đội hình...
Không phải tôi “kích cầu” cho mấy ông bác sĩ nha khoa, nhưng rõ ràng việc khám định kỳ răng miệng là lợi đủ đường. Vấn đề là nếu không đưa chương trình “đi vào cuộc sống” thì có thể cậy nàng Xuân nói vào. Thời gian rảnh rỗi, hậu cần (lương, thưởng) rủng rỉnh, cộng với động lực “tống cựu nghênh tân” thì sao không nhân đà năm mới tết đến xin cái hẹn với bác sĩ nha khoa? Chỉ mất một buổi làm sạch mảng bám răng, trám lại lỗ “đầu cầu” sâu răng, nhận vài lời khuyên ngon bổ về chăm sóc răng miệng để có được một hàm răng tinh tươm, bộ nướu săn chắc, hơi thở thơm tho, gộp lại cho một nụ cười “nu
mber one” - trước là ăn tết, sau xài cả năm, khác chi “được ăn, được nói, được gói mang về”.BS ĐỖ MINH TUẤN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất mong bạn cho nhận xét