14 tháng 3 2010

Vờ làm Phật giữa chợ


Có một người tu đạo nức tiếng gần xa. Một hôm ông ta một mình ra ngồi giữa một khu chợ đông đúc huyên náo ,ngồi xếp bằng , nhắm mắt ,ngậm miệng ,tịnh tâm giữa lối đi, trước mặt đặt tấm bảng ghi dòng chữ:

 " Bất kỳ ai khiến người này hé mắt, mở miệng, thưởng ngay trăm lượng bạc!".

Người hiếu kỳ , kẻ hám tiền thi nhau thử, có người hét thật lực vào tai ông ta, có người mang đồ thối đặt trước mũi ông ta, có người mang lợn véo cho nó hét toáng lên, có người biết gốc gác lôi tổ tông ông ta ra chửi , có bà nạ dòng táo tợn trật ngực trước mặt ông ta, có người giả tiếng sai nha đến gông cổ ông ta...
Đủ cả nhưng kỳ lạ không hề lay chuyển được người tu đạo, ông ta cứ điềm nhiên ngồi xếp bằng, nhắm mắt, ngậm miệng, tịnh tâm như pho tượng cho đến cuối ngày mới chịu đứng dậy , rồi sáng hôm sau lại có mặt, mặc cho mọi cố gắng của hết người này đến người khác mong xô đổ sự vững chải của ông ta.

Mười ngày trôi qua, chưa ai lấy được 100 lượng bạc, và số người tham gia thưa dần. Bỗng một buổi sáng nọ có một ông lão quắc thước ,nhàn tản bước vào chợ và nhìn thấy người tu đạo đang ngồi cùng lời thách thức. Ông lão thoáng cau mày , chậm rãi bước lại gần ,ghé vào tai người tu đạo kia nói nhỏ:

"Đừng có vờ làm Phật giữa chợ!".

Vừa nghe xong , người tu đạo bỗng mở trừng mắt, miệng há hốc, mặt xanh tái , hốt hoảng ngã lăn ra đất bất tỉnh. Còn ông lão kia, thoáng nhìn, nhẹ lắc đầu, rồi khoát tay bỏ đi khỏi chợ. Nhiều người chứng kiến chạy theo gọi ông lão quay lại nhận bạc theo lời thách thức của người tu đạo kia . Ông lão lại cau mày , nhẹ lắc đầu nói gọn " Ôi, cái chợ!", rồi rảo bước thật nhanh bỏ đi hẳn.

Từ đó không ai còn thấy vị tu đạo lẫn ông già kia nữa và cũng chẳng ai biết ông lão đã nói gì mà khiến người kia hốt hoảng ngả lăn bất tình như thế!