18 tháng 8 2010

Cơ hội của thế giới - truyện ngắn


    Tại một thành phố nhỏ thuộc Đông Nam Á  và tại một ngã ba bình thường như bao ngã rẽ khác .
    Chàng 18 , nàng 17 , học chung trường, cùng đường đi về nhưng chưa bao giờ biết nhau . Tan trường ,nàng đạp xe đằng trước ,chàng đằng sau ,nhưng trăm lần như một hễ chàng sắp bắt kịp thì nàng lại rẽ vào ngõ nhà mình mất .
***
   “Không thể như thế được ! -   Đâu đó trên cao , một giọng uy quyền nhưng đầy thất vọng cất lên.
   “Thưa Đấng Tối Cao, đáng lẽ hai đứa nhỏ đã làm quen nhau ngay ngã rẽ đó nếu        như …”- Ai đó phân trần.
   “Nếu sao?”
    “Nếu trước đó không có cây đèn giao thông bật đỏ ách thằng nhỏ lại mất mấy giây”.
    “ Này, ông vừa gọi ta là gì? Đấng Tối Cao mà không biến được một cái cột đèn sao?”
    “Thưa ,  không thể can thiệp lộ liễu vào thế giới như vậy”
    “ Thế còn việc thúc vào lưng thằng bé hậu đậu để nó nhanh chân hơn ?”- Đấng Tối Cao bực bội.
    “ Nhân Quả thưa Đấng Tối Cao, một chiếc lá vàng rời khỏi cành cũng phải có cái duyên của nó”
    “Bây giờ làm sao ?”
     “Không cách nào khác, phải thay đổi thế giới !”
     “Cái gì !“- Đấng Sáng Tạo há hốc – “Phải thay đổi thế giới chỉ vì một đứa con trai không tán tỉnh được một đứa con gái  à?”
      “Vâng, vạn vật có trước có sau .Không sửa chữa được cái trước ta buộc phải hoán đổi cái tiếp theo để chúng không tự diệt lẫn nhau ”
       “Hoán đổi thế nào ?”
       “Thưa, nếu hai đứa chưa phải lòng nhau trong vòng 6 ngày nữa thì thế giới sẽ chậm chân thêm hai mươi năm .Hàng chục cuộc xung đột lớn nhỏ . Diện tích rừng mất một  nửa . Hàng ngàn loài bị rút tên vĩnh viễn  khỏi mặt đất . Thiên tai hoành hành từ đông sang tây . Hàng triệu bệnh nhân không kịp chờ đến lúc liều thuốc trị ung thư, AIDS đầu tiên ra đời …Nhiều triệu sinh mạng phải trả giá ,nền văn minh hẫng vài bước chân”
      “Ôi trời!” – Đấng Quyền Năng kêu lên .
      “Thưa, tuy vậy cơ hội của thế giới không phải đã hết ….”
     “ Này, ông định chơi ú tim với ta đấy hả ?”
       “Thưa , khôg dám, chả là việc này phụ thuộc vào cái duyên của nhân loại. Lại nhân quả ,thưa Đấng tối cao, sửa chữa một chi tiết của tiến trình phải bắt đầu từ đầu sợi dây và sợi dây này có thể rất dài…”.
                                                                            ****
   Ngay trong đêm hôm ấy
    Tại Nam Cực  , từ vết rạn trên đỉnh núi băng ,một tảng băng to cỡ trái bóng golf đột ngột rơi ra lăn long lóc rồi rơi tòm xuống giữa môt bầy chim cánh cụt Hoàng Đế bên   dưới . Vài nạn nhân giật mình choàng tỉnh , chuỗi nhốn nháo dây chuyền lan nhanh cả đàn hơn chục nghìn nhân khẩu . Trên trời một chiếc vệ tinh bay ngang thu được hình ảnh náo loạn này . Chuyện lạ từ Nam cực lập tức lan nhanh khắp thế giới. Một số nhà khoa học vào cuộc cho rằng sự hoảng loạn của bầy cánh cụt chỉ có thể giải thích là băng đang tan ra dưới chân chúng mà băng cực tan đồng nghĩa với bóng dáng của cơn hồng thuỷ lần thứ hai. Kẻ đổ dầu vào lửa sớm nhất xuất hiện trên trang web của một tổ chức giáo phái kêu gào về ngày tận thế đã điểm . Ngẫu nhiên, tại một quốc gia Trung Mỹ giàu dầu mỏ nổ ra cuộc biểu tình của giới đồng tính ,vô tình bị kích động biến thành một cuộc bạo loạn  .Cảnh sát vào cuộc ,xô xát, máu đổ bắt đầu mất kiểm soát , quốc gia rơi vào khủng hoảng trầm trọng. Thị trường dầu thô thế giới lập tức phản ứng xấu đẩy giá dầu lên mức kỷ lục , kéo theo các sàn chứng khoán, tài chính toàn cầu lên cơn kinh giật. Hàng loạt quốc gia nhanh tay tiến hành chế độ thắt lưng buộc bụng ,đặc biệt về năng lượng…
****
   Hôm nay, tại thành phố Đông Nam Á nọ , lịch cúp điện luân phiên bắt đầu trên toàn quận. Dãy phố có cái ngã ba duyên nợ trên cũng cùng chung số phận.
   Tan trường, như thường lệ ,nàng trước,chàng sau . Nửa giờ sau, phía trước hai người thấp thoáng bóng cây cột đèn giao thông , đương nhiên tắt ngóm vì mất điện …Rất nhanh, nàng vượt qua nó rồi đến lượt anh chàng.
   “Chào!”- Chàng nở một nụ cười ,không thể dễ thương hơn, dù hơi run,hướng về phía nàng.
    “Chào…”- Nàng đáp lại , cũng với nụ cười không thể xinh xắn hơn , run cũng không kém!
***
      Sáu mươi năm sau , với hàng loạt trở ngại cuối cùng Liên minh Trái đất cũng ra  đời . Đại gia đình nhân loại nay chỉ còn một quốc hội , một đồng tiền, một ngôn ngữ chính thức và một vị Tổng thư ký duy nhất  và đó lại là một người Đông Nam Á . Việc này không có gì đáng  ngạc nhiên bởi từ lâu thế giới đã biết đến ông ta như một nhân vật xuất chúng . Chỉ mất mười năm, vị thuyền trưởng đã dẫn con tàu liên minh đầu tiên của loài người cùng thế giới sải bước dài với tốc độ nhanh hai lần các thể kỷ trước gộp lại. Bất đồng lãnh thổ, sắc tộc bị triệt tiêu. Nghị định về môi trường được thực thi quyết liệt  , lá phổi hành tinh dần hồi phục. Con người sớm nắm khả năng dự báo và phá huỷ các cơn bão. Đợt tiền trạm di dân của loài người đặt chân lên sao Hoả. Vaccin phòng ung thư,thuốc chống AIDS được tìm ra….”
****

   Một buổi chiều sắp tắt nắng có một đôi vợ chồng già dìu nhau ngồi xuống ghế đá công viên.
   “Này , ông có nhớ cái ngã ba này hồi trước không?”- Cụ bà hỏi
    “Lão chưa lẫn đâu nhá,chỗ này tôi với bà lần đầu quen nhau chứ gì !”- Giọng ông cụ hơi yếu nhưng còn khá minh mẫn .
     “Ôi ,thời gian ! Mà này , tôi hỏi thật lúc đó làm sao mà ông đuổi kịp tôi vậy?”-Cụ bà lại hỏi .
     “ Câu này bà hỏi đếm không xuể rồi .Tôi đã bảo tại hôm đó cúp điện , đèn giao thông ngưng hoạt động nên tôi mới tóm được bà”
     “ Có chuyện này bây giờ tôi mới nói ,lúc ấy tôi biết tỏng ngày nào ông cũng tò tò sau lung tôi nhưng bực là ông chậm như rùa mắc dây thun nên tôi mặc kệ . Hôm đó ,không biết trời xui thế nào tôi nổi hứng đạp xe chậm lại chờ chứ nếu không thì ông đừng hòng!” – Bà cụ bật mí.
 “ Cái này bà cũng nhai đi nhai lại đầy cả tai tôi rồi chứ mới mẻ gì!” – Cụ ông bật cười  .
    Bà cụ hơi thẹn nên im lặng một lúc lâu.
   “Này ông,  tháng này thằng con trai yêu quý không gọi điện về hỏi thăm bọn già tụi mình nhỉ?”
    “Bà ơi, nó hơn sáu mươi rồi chứ có còn là thằng bé nội trú gọi điện về nũng mẹ mỗi ngày đâu . Với lại ngài ấy giờ phải lo chuyện cả hành tinh ,thở còn không kịp nữa là !”
    “Tôi đâu có trách, chỉ là nhớ con thôi!”.
     “Thôi cho qua, giờ là chuyện hai cái vé trúng thưởng tour Nam Cực ,bà tính sao      đây ?”
     “Bệnh gì cử, mà độ rày Nam cực có gì mới không chứ quanh quẩn mấy trò chơi golf trên băng, ăn phó- mát sữa sư tử biển, ngắm chim cánh cụt Hoàng đế tòm tem với nhau như lần trước thì chán  chết ? ” -Cụ ông nhìn cụ bà chằm chằm  bất ngờ bật cười ha hả.
***
    Đúng lúc đó, đâu đó trên cao , một tràng cười rổn rảng cũng vừa cất lên.
    “Thưa Đấng Tối Cao, ngài cười đấy ư?”.
    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất mong bạn cho nhận xét