08 tháng 2 2010

Scarborough Fair



Tội nghiệp thằng bé nhớ thương mãi quê nhà.
Giàn thiên lý đã xa, đã rời xa.
Đứa bé lỡ yêu, đã lỡ yêu cô em rồi.
Tình đã quên mỗi sớm mai lặng trôi...

Thằng bé dại khờ có hai mối tình : giàn thiên lý trước hiên nhà và một cô em lỡ yêu rồi. Nó yêu cả hai rồi cả hai cùng xa tít mù khơi . Quê nhà với giàn thiên lý xưa có thể vẫn còn tươi nhưng bóng hình xưa không chắc vẫn còn ,hay có còn cũng chỉ là cái bóng chứng nhân nhạt nhòa của những dại khờ . Dù sao thằng bé cũng còn một quê hương để nhớ về, ở đó nó có tất cả tuổi thơ , gia đình, giàn thiên lý, sóng êm trùng dương và một cô em mặt đầy tàn nhang ...Và sau rốt quê nhà còn là nơi nó gửi lại thân vào đất.Quê hương chôn chiếc rốn đưa ta vào đời rồi lại đón ta vào lòng của nó.

Tìm một miếng đất cho gã si tình.
Giàn thiên lý đã xa mãi ngàn xa.
Miếng đất cát hoang, miếng đất ngay bên giáo đường.
Biển sẽ ru tiếng hát êm trùng dương...
( Trích lời Việt "Giàn Thiên Lý đã xa!" của NS Phạm Duy)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất mong bạn cho nhận xét